☃️ Con Gái Duy Nhất Của Hoàng Đế

Bạn đang đọc truyện tranh Con Gái Duy Nhất Của Hoàng Đế chap 31 full đủ bộ, tải nhanh, không quảng cáo tại NhatTruyenZ Tìm kiếm gần đây Joker/Harley: Criminal Sanity Doanh Chính muốn thực hiện lời hứa của tiên phụ cứu dân vùng núi thì bị quân Hàn đuổi giết. Bạn đang xem: Đọc truyện con gái duy nhất của hoàng đế. Tướng nước Hàn là đại tướng quân Tây Nhung được tin thủ hạ bị "Hồng Bào Sát Thủ" (Doanh Chính) giết, đại nộ ra 1 Constantinopolis (330–1204 và 1261–1453). Từ năm 1204 tới 1261, thủ đô của Đế quốc Nicaea, đế quốc thành lập sau cuộc Thập tự chinh thứ tư, Hậu cung của Hoàng đế là nơi có bạt ngàn những mỹ nữ, tuy nhiên, tất cả những con người đẹp nhất trong thiên hạ ấy cả đời chỉ trông mong “ơn mưa móc” từ một người đàn ông duy nhất, đó là Hoàng đế, Trong hoàn cảnh ấy, chốn hậu cung xa hoa của Hoàng đế cũng là nơi đầu tiên xuất hiện những cuộc Con Gái Duy Nhất Của Hoàng Đế. Đọc Con Gái Duy Nhất Của Hoàng Đế truyện tranh có nét vẽ đẹp sắc nét, nội dung hấp dẫn. Đọc truyện CON GÁI DUY NHẤT CỦA HOÀNG ĐẾ chap mới nhất ngang raw tại hoimetruyen.com. Kiểu: Manhwa. Tình Trạng: Đang Tiến Hành. Cập Nhật: 11 tháng trước. Con Gái Duy Nhất Của Hoàng Đế Chapter 1 Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dưới Server Ảnh 1 Server Ảnh 2 Server Ảnh 3 Theo truyền thông Anh, con gái duy nhất của Nữ hoàng Anh trong chuyến công du tới Úc mới đây đã tham gia 20 sự kiện chỉ trong vòng 4 ngày. Một con số ấn tượng mà không phải thành viên hoàng gia nào cũng làm được. ️ Đọc truyện tranh Con Gái Duy Nhất Của Hoàng Đế Chapter 1 tiếng Việt, Manhwa Con Gái Duy Nhất Của Hoàng Đế Chapter 1 ẢNH ĐẸP NHẤT tại hoimetruyen.com Bạn đang đọc Chương 4 của bộ truyện tranh Con Gái Duy Nhất Của Hoàng Đế tiếng Việt. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện Con Gái Duy Nhất Của Hoàng Đế tại TruyenVN, vui lòng bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi nhé. GSMFVBh. Tình trang Đang cập nhậtĐang dịch Chap 34 Tiếng ViệtTác giả Đang Cập Nhật Thống kê0024398ComedyFantasyRomanceManhwa 18+Đọc từ đầuĐọc tập mới Sau khi trọng sinh ở dị giới, ta trở thành hoàng nữ duy nhất của đế quốc ogeulli. Nhưng mà từ khi sinh ra, ta đã bị ngập tràn tầm mắt vây quanh - Lí do chỉ có một. Cha của ta là kẻ điên, nhờ vào phản loạn mới bước lên ngôi vị hoàng đế phản Vương, hi thế bạo quân làm cho cả đại lục lâm vào khủng hoảng , có một người cha giết hại thê tử làm bữa sáng.......Ta thật sự có thể sống sót sao? Tôi nghe nói Caitel rất đẹp và có địa vị cao, đã có nhiều phụ nữ xếp hàng dài chỉ để được cùng ngài ân ái. Tất nhiên, đám phụ nữ đó hầu như đều có những kẻ quyền lực đứng đằng sau giật dây. Mặc dù ngài ấy là một kẻ điên loạn, ngài vẫn là Hoàng đế. Họ sẽ làm tất cả mọi thứ chỉ để lấp đầy chỗ ngồi bên cạnh đó. Rất nhiều phụ nữ không ngần ngại khỏa thân trốn trong phòng ngài hay quyến rũ ngài mỗi đêm như những con điếm. Cũng vì thế, không ít trong số đám phụ nữ đó đã mang thai, nhưng không một ai có thể sinh con. Họ cố gắng uy hiếp Caitel bằng đứa trẻ trong bụng, nhưng cuối cùng phải gặp cái kết bi đó, tôi nhăn thật điên rồ! Caitel chẳng có tí tình yêu cho gia đình gì hết. Đó là lí do mà khi mà những người phụ nữ đó lấy con mình ra uy hiếp, ngài ta đã làm những việc không tưởng đối với họ. Tôi khi chưa gặp ngài ấy vẫn không tưởng tượng được, nhưng sau khi thấy người đó vừa nãy, chắc chắn là có thể. Ngài ấy có thể làm vậy."Công chú ngủ ngon chưa kìa.""Suỵt, người ấy sẽ thức dậy mất.""Ấy chết."Phải đấy, đó là lí do vì sao mọi người rất bất ngờ khi thấy tôi sống sót. Đến tôi còn thấy bất ngờ nữa thức dậy và mở mắt ra, và trần nhà đang đung đưa trước mắt tôi. Tầm nhìn của trẻ con khi nhìn vào ánh sáng khá tệ, nhưng nó cũng khá bất ngờ vì tôi không nghĩ nó sẽ bất tiện như thế này. Sao là chẳng có chút khác biệt gì vậy?"Người lại dậy rồi à?"Ngay khi tôi thức dậy, vú nuôi mỉm cười với là một cô gái xinh đẹp. Theo tiêu chuẩn của tôi, tất nhiên rồi. Không may thay, khác hẳn với tôi, tiêu chuẩn cái đẹp của mọi người ở đất nước này lại khá là cao."Em nghĩ công chúa rất đáng yêu."Bên cạnh cô, Elene xen ngang và ló mặt khuôn mặt tròn, đáng yêu hiện ra trước mắt tôi. Sao một người có khuôn mặt đó lại lắm lời vậy chứ. Tôi có thể nhận ra cô ta bằng cách chỉ cần nghe qua giọng nói, vì vậy tôi không hào hứng với cô ta không thích cô ta."Ôi, trời."Bỏ cái tay của cô ra đi. Khi tôi nhăn mặt, vú nuôi gạt tay của Elene ra. Elene rụt tay lại, mặt xụ xuống."Công chúa ghét em rồi."Đó là vì cô ồn ào quá đấy. Tôi muốn trả lời như vậy, nhưng tôi không nói được. Ồ, làm em bé thật khó chịu. Tôi ước rằng mình có thể nhanh chóng mọc răng. Tôi cầu nguyện rằng ngày đó sẽ tới nhanh để tôi có thể nói dù chỉ là một từ ngữ đơn giản."Người xinh quá. Tôi ghen tỵ với người quá.""Đó là bởi vì công chúa giống bệ hạ đó.""Đúng vậy. Ai mà đoán được mái tóc bạch kim đó di truyền được chứ?"Elene nhìn tôi từ phía sau lưng của vú nuôi. Tôi rất muốn đẩy khuôn mặt đó đi chỗ khác, nhưng tôi sẽ khiến cô ta khóc mất nên tôi để yên. À thì, tôi đang cố gắng tỏ ra tử tế đấy."Ôi trời. Người đáng yêu quá.""Thật vô lễ. Người ấy là công chúa đấy.""Ồ, nhưng công chúa vẫn là em bé mà."Elene cười khiến vú nuôi cau mày bất ra, tôi khá thích khi cô ấy nói tôi đáng yêu... Có nghĩa là tôi đáng yêu. Tôi cũng xinh nữa. Tôi không thích mấy người hay huyên thuyên, nhưng tôi thích lời khen đó. Khi tôi cười, Elene cũng cười thì, tôi phát hiện ra cha tôi là một người điên dồ cũng tại vì cô nên ta quyết định tha thứ cho cô mặt dù cô hơi ồn ào một dù vậy, cách cô ta sờ má tôi vẫn thật phiền phức. Đột nhiên, cánh cửa của lâu đài bật mở và vài người đi đứng thành hàng một cách trang nghiêm. Tất nhiên, vú nuôi ôm lấy tôi trước tiên. Thấy được sắc mặt tái mét của cô thật không ổn chút đây?Ôi, người cha điên rồ cuối cùng cũng ra lệnh giết tôi rồi sao?"Có chuyện gì vậy?"Giọng của Serira gắt gỏng. Tuy nhiên, nó sau đó bị vùi lấp bởi những tiếng động leng keng. Tôi muốn ngẩng đầu lên để xem xem họ là ai. Những âm thanh lanh lảnh vang lên, họ đang mặc áo giáp đấy à?Đầu tôi lại ngả vào tay của vú nuôi và tôi không thể nhìn rõ được ai đã đến nữa."Theo lệnh của Bệ hạ.""Mệnh lệnh sao?"Cũng không quá lâu kể từ khi tôi được sinh ra, và chưa gì cuộc đời tôi cũng chuẩn bị kết thúc rồi. Trong khi tôi đang phẫn nộ và buồn bã, giọng của người kỵ sĩ vang lên bên tai."Hoàng đế ra lệnh đưa công chúa Ariadna tới cung điện Soleil."Cung điện Soleil, nói ngắn gọn, là cung điện của Hoàng điện đó là tổ hợp của những khu vực quan trọng, trong đó bao gồm phòng ngủ và thư phòng của Hoàng đế. Thêm nữa, đó cũng là cung điện nơi diễn ra các buổi triều chính. Người ta gọi cung điện Soleil là cung điện Hoàng gia vì kích thước lớn và độ quan trọng của nó. Việc được chuyển tới đó mang một ý nghĩa rất lớn."Em nghĩ ngài ấy sẽ chấp nhận công chúa thôi."Bằng lí do nào đó, Elene nói bằng một giọng nghiêm mở mắt ra nhìn cô, trông cô giờ thật rách rưới. Khuôn mắt kia luôn tươi sáng trở nên u ám lạ thường. Mặc dù cô mới chỉ là cô gái 18 tuổi hoạt ngôn, cô có vẻ sợ con người điên rồ đó. Đó cũng là một điều bất ngờ đối với tôi. Tôi cảm thấy có lỗi khi thấy cô ấy sợ hãi như vậy."Suỵt, đừng nói như vậy. Đây có phải Ecelon đâu.""Vâng ạ..."Elene im lặng. Tôi lại nhắm mắt là tên của một cung điện mà trước đây tôi từng sống. Tôi không biết lâu đài đó dùng để làm gì, nhưng tôi biết được một điều, nó là cung điện cằn cỗi được đặt ở một góc trong cung điện Hoàng gia, nơi mà mẹ tôi từng sống."Tôi thấy tiếc cho công chúa Jereina.""Đừng có tự tiện nói ra như thế!"Elene cắn môi. Vú nuối hướng về cô với biểu cảm nghiêm nghị. Tôi nhìn cô rồi kéo tóc vú nuôi. Serira nhìn xuống. Đôi mắt xanh thẳm của cô nhìn tôi."Ngươi sẽ không sao đâu. Đừng lo."Tôi nói tôi lo khi nào chứ? Tôi cong môi với biểu cảm trống rỗng, nhưng vú nuôi chỉ cười nhẹ. Trước đó tôi đã nghĩ rằng, Serira là một người phụ nữ bất hạnh. Dù cho cô ấy có làm gì, mỗi thứ vẫn trông thật thảm thương. Đó cũng là một kĩ năng đó."Thần tin rằng Bệ hạ sẽ không bao giờ làm hại người. Phải, tất nhiên rồi."Không, một khi hắn tay động tay vào tôi, nó sẽ không khiến hắn trở thành kẻ điên loạn. Hắn sẽ làm một tên khốn. Dám lại hại trẻ con sao, tên điên khốn nhưng mà tôi trước đây từng nghe tới một câu chuyện rằng ngài tay đã càn quét một cung điện ở phía Bắc đấy. Ngài dồn hết các thành viên trong hoàng tộc vào trong một lâu đài, cả người lớn lẫn trẻ nhỏ, rồi thiêu sống ta là một tên khốn. Một tên khốn khiếp xấu xa....Cuộc đời của tôi đi tong rồi."Không phải phòng đó.""Xin lỗi? Không phải phòng này sao?"Người kỵ sĩ, nhận lệnh từ hoàng đế, dẫn chúng tôi tới một nơi khác. Điều này khiến vú nuôi và Elene bất ngờ. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng tôi đoán rằng đây là căn phòng mà tôi phải đến, nhưng Hoàng đế lại giao nó cho một người sao cũng được, nhanh cho tôi về nôi đi. Buồn ngủ quá!"Ư ang." khóc"Sao vậy? Chắc người buồn ngủ rồi."Tôi có thể cảm nhận được sự hoảng hốt của người kỵ sĩ trước tiếng kêu khóc của tôi. Những người đang chuyển động vội vã lướt qua tầm nhìn mờ nhạt của mắt tôi đau của trẻ con rất nhạy cảm, và chúng mệt mỏi rất nhanh chóng. Tôi nhắm mắt, cảm nhận cơ thể mình run vậy, được nằm trong vòng tay của vú nuôi vẫn rất thoải lớn lên tôi sẽ không được ôm lấy như thế này nữa đúng không? Lúc tôi còn là em bé ở kiếp trước, mẹ tôi cũng hay bồng tôi như thế này. Thật buồn khi bây giờ tôi không thể nhớ rõ được."Công chúa của thần, chúng ta đến nơi rồi."Khi tôi mở mắt ra, Serira đang cười. Đây có vẻ như là một cái nôi mới, tôi có thể cảm nhận rõ được chất liệu lạ lẫm chạm vào lưng mình. Tôi rên phải cái này. Không phải cái này. Cái cũ cơ! Tôi muốn cái cũ!"Công chúa, cái này tôi hơn mà. Nó rộng hơn."Nhưng mà, cái cũ thoải mái hơn nhiều!"Ú òa, không, thế này sẽ thoải mái hơn. Được không, thần làm như này có thấy tốt hơn không?Bàn tay của vú nuôi như một bàn tay ma thuật vậy. Cái nôi đã trở nên thoải mái hơn sau khi cô làm vậy. Wow, tuyệt quá. Serira bật cười khi tôi mở miệng. Tôi cũng cười theo, nhìn vào phần má trăng trắng của cô."Thật đáng yêu."Bàn tay ấm áp của cô đặt lên trán tôi. Thế này mới gọi là ấm chứ. Tôi lại cười rồi nhắm mắt buồn ngủ quá. Tôi đang chìm vào giấc ngủ...Tôi không thể nhớ được mình đã mơ thấy gì sau khi chìm vào giấc ngủ. Giống như đang bay trên mây vậy, mọi cảm giác đều mơ nếu như có thể đi trên mây, cảm giác sẽ giống như thế này. Cảm giác giống như một giấc mơ, có phần nào giống như kẹo bông. Đột nhiên có một thứ gì đó nhồn nhộn chạm vào người tôi khiến tôi run quá. Tôi nhiên, không khí xung quanh trở nên nặng nề. Trái tim tôi đang đập. Trái tim tôi đang thấy ngột ngạt. Không hiểu sao lại khó thở quá. Tôi rên rỉ và mở hàng lông mi nặng trĩu của mình. Tầm nhìn mơ hồ thoát khỏi bóng tối. Lúc đó, tôi bắt gặp ánh nhìn lạnh lẽo vào một cặp mắt đang nhìn xuống phía tôi."..."Giật hết cả mình!!Tôi suýt chút nữa thì hét lên. Tôi có thể cảm nhận được những tiếng đập thình thịch trong ngực mình. Khi tôi khó khăn xem xét mọi thứ xung quanh, có vẻ như đã là buổi hắn lại ở đây?Tôi bất mãn nhìn ngài. Chúng tôi chạm mắt. Mắt đấu mắt trong không nghĩ là đã kết thúc rồi. Đôi mắt đó có mặt đỏ thật sao? Một màu đỏ hiện ra trước mắt tôi. Màu mắt đó kết hợp với ánh nhìn hống hách của ngài ta khiến tôi không thoải mái. Đó là sự hách dịch hay là ánh nhìn muốn giết người? Thật khó đoán. Với Caitel - cha tôi thì đều như nhau cả. Ngài nở một nụ cười như một ngọn gió thoảng qua. Một nụ cười mà có chút gì đó lay động."Ta có để ý trước đó, nhưng..."Một bài tay lạnh lẽo chạm vào má tôi khi tôi đang nằm trong nôi. Nó lạnh quá. Không, nó khá mắt. Tôi cảm giác như được ngâm mình trong làn nước đá lạnh."Ngươi không khóc."Một lời khẳng ta có vẻ bất ngờ khi thấy tôi không khóc khi nhìn thấy ngài nhiên, điều đó cũng khá thú vị đối với tôi. Tôi muốn được khóc giống như một đứa trẻ bình thường. Vẫn còn nhiều ham muốn khác nhau. Vấn đề ở chỗ, ngài ta sẽ cắt cổ tôi không thương tiếc nếu như tôi làm phải vì nó ồn quá không? Haiz, tôi không nghĩ rằng ngài ấy sẽ không giết tôi đâu. ngài ấy là một tên điên mà."Công chúa rất dịu dàng."Ồ, vú nuôi cũng có ở đó nữa. Tôi cứ tưởng là cô ấy không có ở đó cơ. Quay về phía nơi mà giọng nói phát ra, Serira đang đứng đó, nắm hai tay lại với nhau. Sắc mặt nhợt nhạt của cô lại càng thêm nhợt nhạt hơn như thể được phủ trắng. Cô đang căng thẳng. Cô sợ rằng Hoàng đế sẽ nhân cơ hội giết tôi. Và, cô cũng đang phải khổ sở khi đối mặt với sự chú ý của Caitel trước lời nói của trời, tới tôi cũng thấy phiền phức nữa là. Tôi còn thấy khó chịu, nói gì tới Serira, nó quá hiển nhiên thay, Caitel chả hứng thú gì tới việc hỏi Serira. Ánh nhìn của ngài lại nhanh chóng hướng về phía tôi."Dù vậy."Bàn tay lạnh lẽo của ngài sượt qua má tôi. Thành thật mà nói, tôi có chút nổi da gà. Bàn tay sượt từ má, di chuyển tới chiếc cổ ngắn, gầy của ta hứng thú với việc siết cổ à? Sao cứ chạm vào cổ tôi thế?"Con bé cũng nên cảm thấy cuộc sống bị đe dọa chứ nhỉ."Phải, tôi chịu đựng đủ muốn gật đầu để nói với ngài ấy rằng ngài ta đã đúng, nhưng tôi không thể làm vậy vì bàn tay lạnh lẽo kia đã giữ lấy cổ mình. Ôi, thật đó, nếu như tôi chết, thì nguyên nhân sẽ là vì tôi bị ngài ấy siết cổ. Ngài cười khi thấy tôi rên nụ cười mà trông như nửa cười nửa không. Phải, nó đang chế giễu sự yếu ớt của tôi đấy."Đứa trẻ này thật quá vô hại."Là con của ông đó, tên khốn. Đừng gọi tôi như gọi con của người khác nghiêng người về phía tôi. Khiến cho bóng đen đổ về phía tôi. Căn phòng này cũng không sáng sủa, những thế giới cảm giác như đen tối hơn khi ngài ta che đi ánh đèn. Không những vậy, đôi mắt đỏ của ngài ta khá đáng sợ, chúng sắc bén như lưỡi dao vậy."Thật không may, trông nó chẳng giống mẹ nó chút nào."Ngài còn nhớ được mẹ tôi trông như thế nào sao? Tôi nhìn lên mặt phụng phịu, đột nhiên ngài bật cười. Ngài cười như một kẻ điên ơi, có một tên điên đang ở đây!Tôi nhìn ông, tôi ước rằng tôi có thể gọi 211, Caitel rồi chạm vào trán tôi."Một lời nguyền."Lời nguyền? Tôi trợn tròn mắt."Cũng tốt đấy chứ."Ngài ta bị sao vậy? Sao tự dưng lại nói linh tinh thế?"Ta rất mong chờ nó. Lời nguyền mà nàng đã giáng cho ta."Cả đôi môi của ngài chạm vào trán tôi cũng thật lạnh. Lúc đó, tôi thấy một thứ gì đó lấp lánh trong đôi mắt đỏ rực đang nhìn tôi chằm chằm Mẹ tôi là một công chúa đến từ một vương quốc phía Bắc. Bà thường được gọi là Công nương Jereina, nhưng đó không phải tôi của bà. Thật ra, tên của bà mang phương ngữ phía Bắc khá nặng. Tuy nhiên, tên của bà đã bị thay đổi khi cha của bà bán con gái mình đi để ngăn chặn sự sụp đổ của vương quốc, và đó cũng là lúc bà được đưa tới cung điện này. Ở đây, bà sống bằng một cái tên tiếng Agregiant. Bà được đặt tên là Jereina. Vì vậy, mọi người xung quay gọi bà là công nương Jereina."Ariadna, tên của người dài quá."Từ sáng tới giờ, Elene bắt đầu thể hiện sự tò mò với cái tên của tôi. Tôi rời ánh nhìn khỏi cô trong lúc đang bú thật mạnh từ bình sữa trong miệng."Người có muốn thần gọi là Ria hay Anna không?"Cả hai đều kì quặc như nhau. Tôi cố gắng nói rằng tôi không thích cả hai, nhưng tôi vẫn chỉ là một em bé thôi. Chỉ vì tôi còn nhỏ mà ý kiến của tôi đều bị làm ngơ hết. Cái thế giới vớ vẩn này!"Vậy gọi người là Ria nhé."Được, tôi nghĩ là Ria ổn hơn Anna, nhưng tôi vẫn không thích cả hai!Tôi vừa bú sữa thật mạnh vừa khóc trong lòng. Không, thứ này ngon quá, nhưng nó hết mất rồi. Tôi quả đúng là một đứa trẻ con mà."Công chúa Ria~"Khi vú nuôi bế tôi lên để giúp tôi ăn hết và vỗ lưng cho hết trớ, Elene không thể chịu được lâu mà dí sát mặt cô ta về phía tôi. Tôi nhăn mặt khi thấy mặt cô ta. Tôi không thích cô ta chút nào!"Công chúa không thích như vậy đâu."Quả nhiên, vú nuôi đúng là siêu nhân của tôi rồi. Vú nuôi là một pháp sư có thể đọc được suy nghĩ của tôi. Như thể cô ấy là mẹ tôi cô là người duy nhất dành cho tôi cố hành động đáng yêu bằng cáy tì má mình cùng với cô thể nhỏ bé, tôi bám lấy cánh tay của vú nuôi. Trong khi đó, Elene đang rất shock. Cô phồng má lên và cau có như một đứa trẻ.“Công chúa ghét em rồi.”Tôi không ghét cô, ai bảo cô phiền phức quá làm gì. Tôi cảm thấy ghen tị với cô ta vì cô có một cơ thể trưởng thành hơn tôi, và hơn thế nữa, cô ta có thể nói. Tôi bắt đầu mè nheo khi cả cơ thể bị sự ghen tỵ của mình xâm lấn. Serira quay ra nhìn Elene. Nhìn thấy bộ mặt đó, cô ta phải ngậm miệng lại và ngồi xuống cạnh tôi với khuôn mặt xụ xuống. Nghĩ đi nghĩ lại, dù tôi là một công chúa, cô ta là hầu gái duy nhất mà tôi có. Nó cách khác, tôi đang ở trong hoàn cảnh khá đáng thương. Nhưng nghĩ lại lần nữa, nếu trong cung điện có thêm nhiều hầu gái, nó sẽ phiền phức gấp đôi so với hiện tại. Thế này vẫn tốt hơn.“Nhưng cũng hơi lạ nhỉ. Công chúa không hề khóc trước mặt Bệ hạ. Bình thường cũng không khóc mấy nhưng mà…”“Dù còn nhỏ nhưng người vẫn có thể nhận ra.”Ánh mắt của họ chạm tới tâm hồn của tôi. Tôi cho họ thấy một tiếng ợ thật to rồi cười thật tươi. Nó giống như là một phản ứng theo cảm tính của tôi vậy.“Rằng ngài ấy là cha của người.”À, về chuyện biết mà, nhưng theo bản năng của tôi thì không thể nhận ra ông ấy. Tôi không cảm thấy ổn chút nào vì phải chịu áp lực khi bị cho rằng mình là một em bé thiên tài có thể nhận ra cha mình ngay lập tức. Ảo tưởng như vậy là không tốt đâu!“Sao vậy, công chúa?”Người vú nuôi hiểu tiếng cằn nhằn của tôi theo nghĩa khác và bắt đầu nhìn tôi lo không, không. Tôi tự giải quyết cũng cả vậy, người vú nuôi vẫn kiểm tra tã xem tôi có không thoải mái ở đâu. Chuyển động tay nhẹ nhàng của cô cho thấy được rằng tôi không phải là đứa trẻ đầu tiên được cô chăm sóc. Đây không phải là kĩ năng của một người mẹ mới có đứa con đầu lòng.“…Thật đấy.”Tôi lại đút ti giả vào miệng và được ẵm lên trong vòng tay của cô. Chiếc ti giả này có in biểu tượng của em bé. Lúc đầu tôi cảm thấy khó chịu khi có thứ này trong mồm, nhưng nó cũng giúp tôi đỡ chán.“Công chúa trông chả giống công nương tẹo nào cả.”Khi Elene nói vật, gương mặt của vú nuôi tối sầm. Tôi vừa mút ti giả vừa nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của họ. Hai người bị sao thế?“Không có mái tóc màu vàng sáng, màu mắt cũng không phải xanh lục. Đến cả ngoại hình cũng…”“Ta không nghĩ rằng sẽ dễ nhận ra trừ phi có ai đó nói.”“Em cũng nghĩ vậy.”Oh, là vẻ ngoài của không biết là họ đang nói về điều gì, làm sao mà tôi biết được tôi giống ai khi tôi còn chưa qua được một tuần tuổi chứ. Tất nhiên, khi tôi nhìn một em bé, tôi cũng sẽ nói điều y hệt mà họ đã nói. Tuy nhiên, tôi nhìn thấy những thứ này với tầm nhìn của một em bé, nó khiến tôi nhận ra rằng trông họ thật ngớ ngẩn.“Tại sao công nương Jereina lại làm vậy?”Elene có chút gì đó khó xử. Không lẽ bị tôi từ chối hợp tác cùng nên cô ta trầm cảm rồi? Tôi cứ tưởng cô ta sẽ không bị tổn thương vì cô ta trông giống như một con lật đật ấy. Tôi bắt đầu nghĩ lại xem mình có nên hiền lành với cô ta từ bây giờ mặc dù cô ta có hơi phiền phức. Tôi nhắm lại đôi mắt mệt mỏi, rồi tiếng nói của vú nuôi, pha lẫn với tiếng thở dài, thoát ra.“Làm sao mà ta biết được ý ngài ấy là gì?”Hai người này toàn nói đi nói lại một chuyện. Đó là về tôi, về mẹ tôi và cha và mẹ tôi. Tôi có thể nhanh chóng bắt kịp được họ đang nói đến đâu, và tôi đã phải nghe nó cả một Hoàng đế điên rồ, giết tất cả những người phụ nữ đã mang thai con của ngài. Đúng hơn, ngài giết tiết cả những phụ nữ có ý định chiếm lấy thứ gì đó từ ngài. Có một số phụ nữ đã cố giấu cho đến khi họ sinh con. Tuy nhiên, sau khi bị phát hiện, Caitel đã mổ bụng họ khi họ còn sống. Quả là một tên phải nghe những câu chuyện cũ mỗi ngày và bắt đầu tự hỏi rằng sau ngài ta có thể vứt bỏ con mình dễ dàng như thế. Sau đó, tôi cảm nhận được một nỗi đau khổ mạnh mẽ đối với cuộc đời của mình. Và kết luận tôi đưa ra là, Nếu người giết tôi bây giờ, hãy giết tôi thật nhẹ nhàng.’Phải, tôi biết. Tôi rất hèn nhát.“Ta chỉ ước…”Vú nuôi xoa má tôi với khuôn mặt nghiêm túc. Tôi cười với cô. Một nụ cười nhẹ nhanh chóng hiện lên trên môi của cô.“Ta chỉ ước ngài ấy sẽ ấm áp hơn chút để yêu thương đứa bé này.”Ấm áp…Tôi biết nó sẽ rất khó. Ngài ta không có thứ đó. Ngài đã giết những người phụ nữ mang thai con của mình. Tất nhiên, lý do khách quan nhất đó là vì tính nóng nảy băng giá của ngài ta. Vậy nên, ngẩng đầu lên xin trời hãy đổ mưa vào những ngày khô nóng còn khả thi hơn mong đợi mái ấm của ngài ta là một con người máu lạnh, người không về quan tâm tới cha mẹ và anh chị em của mình. Ngài không những giết chính cha ruột của mình để đoạt lấy ngai vàng, ngài còn bán các chị em của mình ra nước ngoài. Ngài tập hợp các anh em của mình cùng một chỗ và giết họ. Tuy nhiên, ngài cảm thấy nỗ lực của ngài để loại bỏ gia đình vẫn chưa đủ, vì vậy ngài đã bắt đầu chiến tranh để giết các chị em gái của mình. Đó cũng là phần kết của những gì mà tôi biết về ngài ấy là nhân vật chính trên các chiến trường, càn quét như một cơn gió, làm xoay chuyển khiến cho lục địa trở nên điên về kết luận đơn giản cho những ai đang bận, Caitel là một tên khốn điên rồ, giống như Hitler có một số người nói rằng ngài sẽ cảm thấy khác đối với các con của mình. Tôi còn nghe được là đến con nhím còn thương con nữa là. Tuy nhiên, những lời nói đó hoàn toàn biến mất khi ngài cắt cỏ người phụ nữ đang mang thai con của mình. Tạm biệt.“Ta chắc chắn rằng Công nương Jereina và Hoàng đế là những người tuyệt vời.”Có lẽ bởi vì Caitel là một Hoàng đế, mẹ tôi, người đã bảo vệ tôi khỏi một con người như vậy, có vẻ như được khắc họa là một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt vời trong cung. À thì, mẹ tôi, người mang thai tôi trong một đêm, lập tức được đưa tới cung Ecelon ngay khi bà nhận ra mình có mang. Nó gần giống với việc bà bị cầm tù góc cuối cung điện, nơi tồi tàn khép kín nhất, bà đã nuôi tôi với thân thể yếu ớt đó. Hoàng đế đã phát hiện ra một tháng trước khi tôi được sinh ra. Tất nhiên là hoàng đế cũng đã có ý định giết bà. Không, thật ra tôi cũng không biết rõ chuyện gì đã xảy chỉ biết rằng công nương sống yên bình và mất sau khi hạ sinh tôi. Trong khi đó, hoàng đế đi xâm chiếm phía Nam Icharta trong thời gian bà sinh nhìn Serira. Cô cười nhẹ. Tôi không biết đã được mấy tháng rồi, nhưng hầu hết kí ức của tôi đều là về cô ấy. Tôi cảm thấy lạ lắm. Có lẽ nếu như tôi có thể coi ai đó là mẹ, Serira sẽ là ứng cử viên sáng giá nhất, không phải người phụ nữ mà họ đã nói chuyện về.“Oh, nhắc mới nhớ, người đã nghe tin đồn chưa?”“Sao?”“Em nghe nói Bệ hạ bị nguyền rủa đấy.”“Ah.”Serira mặt tối sầm trước lời nói của Elene. Tôi nhìn thẳng vào Elene. Sao cô dám làm vậy với vú nuôi của ta hả! Elene lại xụ mặt tôi vừa mới quyết định sẽ đối xử tốt hơn với cô ấy xong mà lại nhìn cô ấy hằm hằm rồi. Tôi thấy hơi có lỗi. Cô ta thích tôi vậy đó, Serira đặt tôi xuống nôi. Tôi nghĩ chắc là đến giờ đi ngủ rồi.“Đó không phải là một lời nguyền.”Biểu cảm của Serira nghiêm nghị. Cô đang hồi tưởng.“Nếu ta có thể gọi tên nó…”Tay cô nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của nhẹ nhàng của bàn tay to lớn của cô khiến tôi thấy mình đáng thương. Tôi nắm lấy ngón tay của bàn tay đáng định nắm tay tôi.“Ta sẽ gọi nó là Khóc’”Khóc…Khi một phần kí ức vụt qua trí óc tôi như những con cái dưới biển được thoát khỏi lưới câu, tôi nghe thấy một giọng nói và bị cuốn theo. Một giọng nói dịu dàng nhưng buồn bã của ai đó.“Ta thực sự ghét người, Bệ hạ. Cơ thể và máu thịt của ta sẽ không tha thứ cho người. Nếu như thân thể này ngã xuống và bay hơi, đứa trẻ này sẽ mang dòng máu của ta, thay ta nguyền rủa người.”Tôi tự lẩm bẩm, nhắm mắt đang yêu cầu điều gì với một đứa trẻ vậy?Sau lần gặp mặt đáng sợ đầu tiên, Hoàng đế đã nhiều lần tới thăm tôi không báo với tôi, ngài ta phiền phức lắm ấy, nhưng Elene và vú nuôi lại có vẻ thầm hài lòng với điều đó. À, tôi biết vì sao đấy, đó là vì tôi là một công chúa, nhưng theo lí thuyết, địa vị của tôi khá mơ hồ và không chắc chắn vì tôi không phải con gái của cặp vợ chờ đã chính thức kết hôn. Đó là một sự thật đáng buồn rằng tôi không có một chút chính thống nào để khóa hết mấy cái miệng phiền phức của họ lại, thậm chí có vài tên còn khẳng định, “Con bé không thể là công chúa được vì lí do đó đấy!”Và nó là như vậy đó. Tôi thích việc cha tôi đến thăm tôi mỗi ngằm như con gái mình. Nhưng ngài chẳng giống cha chút này, nhưng phải công nhận là vẻ đẹp của ngài ấy tuyệt rất thu hút đối với tôi, và hơn hết, tôi còn là con gái của ngài nữa. Ngài ấy sẽ không giết tôi, phải không?“Con không ngủ sao.”Ồ, phải rồi, xin lỗi. Tôi đã suy đoán nhầm về người. Người là người sẽ giết con gái mình ngẩng đầu lên, và chúng tôi chạm mắt nhau. Chết. Tôi không còn căng thẳng như hồi tôi nhìn ngài ấy lần đầu nữa, nhưng nó chỉ thay đổi đôi chút trong mức độ sợ hãi thôi, và chuyện trái tim tôi đập liên hồi khi thấy ngài ấy là chuyện bình thường. Tôi không thể không như tôi cảm thấy khó thở vì ngài ấy quá đẹp trai và tôi thích nhìn ngài ấy. Tim tôi đập liên hồi đến mức tôi cảm thấy mình có thể chết bất cứ lúc nào. Chúa ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy?Tôi không nghĩ rằng ngài ấy nhìn tôi vì muốn giết tôi, nhưng ánh mắt của ngài… chúng có hơi đang sợ. Phải, ngài ấy rất đáng sợ!“Có phải là vì có ta ở đây!”Ngài cứ thoải mái ảo tưởng quay mặt với vẻ mặt chán chường ra nhìn nụ cười của ngài, vừa nhìn vừa mút ti giả. Tôi đã nghe được nhiều rằng bú sữa mẹ sẽ tốt cho sự phát triển của trẻ, nhưng mẹ tôi không thể làm được điều đó vì bà đã mất đừng nói với tôi là sữa tôi đang uống là sữa mẹ đấy nhé. Không thể nào. Vị của nó ngon là, đây chỉ là một loại sữa bột trẻ em chất lượng cao?“Oo!”Tôi suýt chút nữa là lại chìm vào thế giới hư vô, nhưng trước khi tôi kịp nhận ra, chiếc ti giả trên miệng tôi đã biến mất. Tôi nhìn lên khi thấy ti giả của mình biến mất. Ôi, chúa ơi!“Muốn thứ này sao?”…Lạy chúa, đây có phải là tính tình tàn bạo mà tôi cảm nhận được không?Tên khốn đó, sau hắn có thể giật lấy ti giả của con gái mình chứ! Tôi tức giận nhìn ngài. Tất nhiên, ngài có thể làm gì với gương mặt bé con dễ thương này chứ? Người cười tươi với chiếc ti giả của tôi trên ghét quá đi mất!Phải. Đây chính là vấn đề. Sẽ không sao nếu ngài ấy thường xuyên tới thăm tôi, thật tốt khi có thể nhìn khuôn mặt đẹp trai đó, tất cả đều ổn hết! Tuy nhiên, vấn đề nằm ở chỗ ngài ấy không coi tôi là con gái, mà là một thứ đồ chơi để xua tan sự chán khốn điên rồ!“Đôi mắt này thật khó ưa.”Đôi mắt đó tôi di truyền từ ngài đó. Con quái vật mắt đỏ kia.“Nó đỏ quá.”À thì, ngài đã di truyền nó cho tôi mà.“Ta muốn móc nó ra.”Cái gì cơ. Tôi há miệng kinh ngạc, còn ngài ta thì cười lạnh lẽo. Nụ cười của ngài thật đẹp khiến cho mắt tôi dịu xuống, nhưng nó không đẹp bằng lúc một con quỷ đang ở cứ cười như vậy rồi lại đút ti giả vào miệng tôi. Trông ngài nghiêm túc tới mức tôi tưởng ngài định chém tôi bằng cái ti giả đó.…Xin lỗi vì đã nghi ngờ nhé.“Thật nhỏ bé.”Đúng là một điều hóa mỹ dùng để nói với một đứa trẻ 2 tháng tuổi, tôi cong môi lên mút ti giả. Mắt chúng tôi lại chạm nếu muốn ngắm nhìn đôi mắt này thì cứ nhìn tôi đi. Tôi đã biết trước ngài ta định nói gì rồi. Giá trị, lời khen, lòng biết ơn. Đó là thứ ngài ta nói khi nhìn có phải là một bức tượng không thế?Tôi đã tới mức độ coi những lời nói của ngài ta như phù du. Tuy nhiên, ngài ta cứ nói tới nó một lần sau vài đã phải cố cẩn thận lắng nghe. Tôi đúng là ngu ngốc mà."Nhỏ thật đấy."Trước tiên chính là sự thật là tên này là một kẻ tâm thần có lý trí hơn tôi nghĩ. Ngài ta tậm chí còn có ý thức đạo đức nhiên, vấn đề chính là cách cư xử hay tư duy của ngài ta mà không chịu rút kinh nghiệm. Nó sẽ hơi khác khi mọi người gọi ngài ta là điên rồ để mỉa mai, nhưng chuyện gì cũng xảy ra vậy nên điều đó không thể thay đổi sự thật rằng ngài ta là một kẻ mất trí, nhưng nó khác với sự điên rồ của Elizabeth Bathory Nữ bá tước của Transylvania ở thế kỉ 16 - kẻ lấy máu trinh nữ để tắm người tắm trong máu, hay Vlad đệ tam Nhị hoàng tử của La Mã, công tước Walachia, cảm hứng đằng sau Dracula người đã đâm kẻ thù của mình bằng con dao tốt khi biết được rằng ngài ta không phải là một tên biến thái, nhưng nếu như ngài ta không bị điên, thì chuyện đó tất nhiên là không thể...Nếu như tôi phải đưa ra nhận định, ngài ta là một kẻ mất đó cũng chả phải là nhận định nữa."Này, khóc đi."

con gái duy nhất của hoàng đế