🐻 Mộng Cầm Ơi Nếu Sợ Tiếng Từ Ly

Qua một ngã rẽ, có một đám trẻ con đang bắt nạt một cậu bé nhỏ, đẩy ngã cậu bé, cướp đi chiếc xe đồ chơi trong tay cậu. Đứa nhỏ khóc lóc, bị đẩy ngã đến bên chân Cừu Lệ, không nơi nương tựa mà cầu xin cậu: "Anh ơi, giúp em với! Cứu em với!". Mà Cừu Lệ 2. Nếu, nếu một ngày không có tôi Thì người yêu ơi! Đừng quên tôi nhé Xin đừng giận dỗi, xin hiểu cho tôi. Nếu, nếu ngày ấy mình đừng quen nhau Thì ngày nay có đâu buồn đau Những khi xa nhau có đâu buồn đau. [Tiếng Mưa Rơi] 1. Nhìn mưa rơi nhuộm tím bầu trời Mỵ Nương ơi ta bên nàng Tình không duyên vẫn vương hồn oan Từ nay bóng soi riêng nàng Đò tương tư đáy sông vùi chôn Câu 6: Để cho duyên phận lỡ làng, người đi xuống mộ, người ôm gối sầu. Tri âm lỗi khúc phượng cầu, tuyền đài ôm ấp duyên đầu mình ta. Trương Chi hồn gửi ngàn xa, mất rồi tiếng sáo, xót xa lầu hồng. See more Lời Vọng Cổ Đối với Lưu Khải gã, thái độ của Lam Mộng Ngọc rất đơn giản, đó chính là cảnh cáo trước, nếu gã thành thật thì coi như không có chuyện gì, ngược lại nếu gã còn không biết trời cao đất dày, như vậy đối phó với gã là chuyện vô cùng đơn gian. Lời qua tiếng lại 52. Lý Làng Mai (theo điệu Lý Ðan Ðệm) 53. Cầu Hiểu, Cầu Thương Thong dong người ơi! Ðại Từ bến ấy là đây. 76. Trái Tim Từ Bi Nếu gọi tên thầy, con sẽ tự khắc thấy thầy ngay. 5/ Ôi một mùa trăng đầy thơ với mộng có ngàn lời thương có vạn tiếng giao thề, nhưng chuyện tình duyên nào có ai ngờ, ai có ngờ đâu một đêm trăng vỡ cầm tay người yêu tôi khẽ nói:" Mộng Cầm ơi kìa vầng trăng vỡ, anh sợ tình mình rồi cũng vỡ thôi ..", tình tan vỡ theo mùa trăng tàn úa, thôi thế là thôi lỡ cố nhân rồi. Lý con sáo Duyên đôi ta Cả lý do vì sao Cố Hiểu Mộng thốt ra câu nói ấy, quả thật cô nên đoán ra từ lâu, người trong lòng nàng chính là cô. "Cố Ninh Ngọc ơi là Cố Ninh Ngọc uổng cho mày tự cho là thông minh, vậy mà lại không thể nhìn ra tình cảm của Hiểu Mộng. Quả thật Hiểu Mộng mắng không sai, đúng là mày đã không hiểu em ấy." Phu quân tàn nhẫn bá đạo: Ngốc phi giá trên trời Tác giả: Đường Mộng Nếu Ảnh Editor: Lãnh Thiên Thể loại: Đô thị, hiện đại. Tình trạng: 2 chương 1 tuần Link thảo luận và góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Lãnh Thiên Văn án Oh baby yêu em quá đi mất trời ơi Baby cho anh mộng mer Baby cho anh mộng mer Oh baby anh cho mộng mer Vì tình yêu em là động cơ Hook Này người ơi cho đời tôi được kế bên em Yên Bình hai ta như thế thôi đôi môi trao chiếc hôn để rồi xóa đi những u buồn vì tình yêu trong mắt anh luôn là em là người anh luôn muốn thấy trong những giấc mơ yeU57. Ai mua trăng tôi bán trăng cho Trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ Ai mua trăng tôi bán trăng cho Không bán tình duyên ước hẹn hò VỌNG CỔ 1…..Ai mua trăng mà người đem đi bán, người định bán bao nhiêu một ánh Trăng…. vàng. Người ở trần gian hay tận chốn cung hằng, tôi muốn hỏi người điên hay tỉnh mà cất tiếng rao hoài để bán một vầng trăng, mấy đêm rồi nàng ngồi đếm sao băng, nghe sương khuya nhỏ giọt vào hồn, tôi muốn hỏi người để mua đứt vầng trăng, nhưng chỉ sợ rằng trần giang u tối. 2…..Nàng bảo rằng ta điên hay tỉnh còn nàng tỉnh hay điên mà mua ánh trăng vàng, trăng của riêng ta nhưng chỉ bán cho nàng, trăng trong thơ của Hàn Mạc Tử dù khuyết hay tròn dù đục hay trong, đã mấy đêm rồi nàng ngồi đêm sao băng, ta cũng mấy đêm sầu duyên kiếp, nàng buồn vì sương khuya nhỏ giọt còn ta thì đợi chờ đã suốt mấy mùa trăng. THƠ Trăng vàng biết bán bao nhiêuMảnh trăng là 1 bài thơơơ… đọa đàyVỌNG CỔNghe tiếng người yêu gọi tên Hàn Mạc Tử, chàng vội vã quay-lưng lẫn vào trong bong-tối khi chuông khuya nức-nở-đổ… liên…. hồi. Úp mặt vào tay nghe chua xót ngậm ngùi, nàng buông tiếng hỏi vì sao chàng không nói?tôi bảo tôi bảo hết rồi còn chi nữa Mộng Cầm ơi, tôi đã quên nàng sao nàng chẳng quên tôi, tiếc chi nữa một mãnh đời hui quạnh, thôi hãy về đi kẻo sương khuya suống lạnh, lạnh vầng trăng và lạnh thấm vai gầy. LÝ CON SÁO Duyên đôi ta dang-dở lâu rồi em ơi Vầng-trăng vàng chơi vơi Trăng ơi trăng khuất từ lâu rồi ồi Trong tiếng hát u-hoài vầng trăng còn mờ in bóng ai sương cuối thu vấn vương trên ngàn câyNgười đi rồi, Còn ta ở đâyHoa lá bay nhưng nhớ nhung nào phaiVỌNG CỔ Mộng Cầm ơi đợi chờ nhau chi nữa, vì người-yêu của em đã-thành phế-nhân rồi, mộng ban đầu chỉ còn bấy nhiêu thôi, đôi dòng chữ với mấy lời nhắn nhủ Run run tôi viết tên nàng, Ai mua trăng vàng tôi bán trăng cho Ai mua trăng tôi bán trăng cho Trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ Ai mua trăng tôi bán trăng cho Không bán tình duyên ước hẹn hò VỌNG CỔ 1.....Ai mua trăng mà người đêm đi bán, người định bán bao nhiêu một ánh......Trăng vàng. Người ở trần gian hay tận chốn cung hằng, tôi muốn hỏi người điên hay tỉnh cất tiếng rao hoài bán một vần trăng, đã mấy đêm rồi ngồi đếm sao băng, nghe sương khuya nhỏ giọt vào hồn, tôi muốn hỏi người để mua đứt vầng trăng nhưng chỉ sợ rằng trần giang u tối. 2.....Nàng hỏi ta rằng ta điên hay tỉnh còn nàng tỉnh hay điên mà mua ánh trăng vàng, trăng của riêng ta nhưng chỉ bán cho nàng, trăng trong thơ của Hàn Mạc Tử dù khuyết hay tròn dù đục hay trong, nếu mấy đêm rồi nàng ngồi đém sao băng thì ta cũng thao thức qua những đêm sầu duyên kiếp, nàng buồn vì sương khuya nhỏ giọt còn ta thì đợi chờ đã suốt một mùa trăng. THƠ Hàn Mạc Tử ơi, anh ở đâu Lời ca nức nở, lệ vương sầu Giữa đêm trời đất đầy mưa gió Có kẻ tan rồi, mộng bể dâu Nam Ai trước khi nối vô câu 3 Nàng hỏi ta, Tỉnh hay say mà đòi mua ánh trăng vàng Trăng vàng của riêng ta, ta chỉ bán cho nàng Dù khuyết hay tròn, dù đục hay trong Suốt mấy đêm dài nàng ngồi đếm sao băng Trăng trong thơ của họ Hàn, cũng cùng nàng thao thức đêm thâu Nàng buồn vì sương khuya nhọt, ta khóc than cho duyên kiếp lỡ làng Trong khi ta đợi ta chờ, suốt cả mấy mùa trăng câu 3. Rồi 1 đêm khuya khi trăng tà vừa khuất dạng thì trần gian này cũng vắng bóng một nhà thơ, người bán vầng trăng đã vĩnh viễn ra đi mang theo thơ nhạc và mãnh đời sương gió. Nữa kiếp thi nhân về với Chúa giữa đêm tàn hoang vắng cô liêu. Trăng tà biết bán bao nhiêu, hương trăng còn còn đọng ít nhiều trần gian. Một người bán, một người mua, mãnh trăng lá 1 bài thơ đọa đày. VỌNG CỔ 4..... Nghe tiếng người yêu gọi tên Hàn Mạc Tử, chàng vội quay đi lẫn vào trong bóng tối khi chuông khuya nức nở đổ........ liên hồi. Úp mặt vào tay chua xót ngậm ngùi, nàng buông tiếng hỏi vì sao chàng không nói, chàng bảo hết rồi còn chi nữa Mộng Cầm ơi, tôi đã quên nàng sao nàng chẳng quên tôi, tiếc chi nữa một mãnh đời cô quạnh, thôi hãy về đi kẻo sương khuya suống lạnh, lạnh vầng trăng và lạnh thấm vai gầy. 5..... Ôi một mùa trăng đầy thơ với mộng có ngàn lời thương vạn tiếng giao thề, nhưng chuyện tình duyên nào có ai ngờ, ai có ngờ đâu một đêm trăng vỡ cầm tay nàng chàng khẽ hỏi người yêu "Mộng Cầm ơi kìa vầng trăng vỡ, anh sợ tình ta cũng vỡ thôi", tình tan vỡ theo mùa trăng tàn úa, thôi thế là thôi lỡ cố nhân rồi. LÝ CON SÁO 6..... Duyên đôi ta Tan vỡ lâu rồi anh ơi Vầng trăng vàng chơi vơi Trăng ơi trăng khuất bóng sau đồi Trong tiếng hát u hoài Trời thu còn mờ in bóng ai Nhưng dấu chưng vẫn chưa tàn phai Tình ban đầu vì đâu trái ngang Bao ước mơ đến nay lìa tan.... VỌNG CỔ Mộng Cầm ơi đừng chờ đợi nữa, bởi người yêu của em đã thành phế nhân rồi, mộng ban đầu chỉ còn bấy nhiêu thôi, đôi dòng chữ với mấy lời nhắn nhủ Run run tôi viết tên nàng, Ai mua trăng vàng tôi bán trăng cho

mộng cầm ơi nếu sợ tiếng từ ly